Sự phát triển của ngành công nghiệp giải trí Hàn Quốc đã đem đến lợi nhuận khổng lồ cho nước này, và đã sản xuất những bộ phim đầu tư về nội dung, hình ảnh mãn nhãn người xem. Có rất nhiều phim Hàn cảm động rơi nước mắt bởi phê phán hiện thực xã hội, sự lỏng lẻo của pháp luật. Bạn hãy chuẩn bị sẵn hộp khăn giấy nếu xem những bộ phim cảm động dưới đây nhé!
> Xem thêm: 7 bộ phim truyền cảm hứng học tiếng anh hay nhất mọi thời đại
Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7
Bộ phim xoay quanh nhân vật Yong Goo bị kết án tử hình vì bị vu oan về việc bắt cóc, giết người, hãm hiếp trẻ vị thành niên, con gái của ủy viên cảnh sát. Do trí tuệ của anh chỉ dừng lại lúc 6 tuổi, cảnh sát đã lợi dụng tình trạng này đã khiến anh phải thừa nhận tội danh không phải của mình. Anh bị giam ở phòng giam số 7, nơi mà không bao giờ mở cửa cho người thân vào thăm.
Bộ phim xen lẫn những cảnh hài hước cũng đầy xúc động khiến người xem phải bật khóc. Câu chuyện về những người bạn tù luôn tìm cách giúp Yong Goo và con gái gặp nhau, cũng như giúp anh và con gái trốn thoát bằng khinh khí cầu không thành. Những cảnh phim ấy đem lại những phút giây hài hước mà là bài học về tình thương, sự đồng cảm của những người tù nhân đầy nhân tính.
Hy vọng
Hope là câu chuyện buồn, khiến khán giả khó lòng cầm nước mắt. Trên đường đi bộ đến trường một mình, So Won gặp phải một kẻ say rượu vờ mượn ô và bị ông ta cưỡng hiếp, bạo hành tình dục rồi bỏ mặc em với những thương tích đầy mình cùng những tổn thương tâm lý. Hắn đã mang đến cho cuộc đời em một cơn ác mộng không bao giờ chấm dứt
Tầng sinh môn bị hỏng nặng, khiến em phải đeo túi chất thải trên bụng của mình, em bị ảnh hưởng thị lực, đau đớn hơn em không bao giờ có cơ hội làm mẹ. Ám ảnh, chấn thương tâm lý đến mức So Won sợ hãi cả chính người bố của mình. Bố mẹ So Won đã vô cùng đau đớn trong quá trình cùng con gái chữa lành những tổn thương nặng nề chỉ xảy ra tích tắc bởi một tên khốn say rượu. Chỉ vì câu “tôi không nhớ gì cả” hắn chỉ lãnh án 12 năm tù. Hình ảnh bàn tay đầy máu với tay lấy chiếc điện thoại gọi cảnh sát sẽ ám ảnh người xem trong thời gian dài.
Train to Busan
Bộ phim xoay quanh những người sống sót trên chuyến tàu từ Seoul đến Busan phải trải qua bao vất vả, chật vật để tới được thành phố an toàn cuối cùng. Hành trình 453 km từ Seoul tới Busan trở thành cuộc chiến sống còn. Trước khi tàu lăn bánh, có những dấu hiệu bất thường không ai để tâm. Khi tàu lăn bánh vài xác sống đã cắn người. Tàu càng chạy thì những cái xác biết đi càng đông.
Hoàn cảnh khó khăn đã làm cho một người chồng cục mịch thổ lộ tình cảm với vợ bầu, giúp cô ấy vượt qua bầy xác sống. Một người cha lạnh lùng, thậm chí quên cả sinh nhật con gái sẵn sàng hy sinh tính mạng của mình vì con. Một người có tính cách bình thường, lịch thiệp, trước sự đáng sợ của thây ma lại biến thành ông chú đê tiện.
Ông bố Seok-woo, Sang-hwa chồng của Seong-kyeong và Yong-guk cầu thủ bóng chày chiến đấu mở đường đến toa Su-an, In-gil, Seong-kyeong. Cùng nhau vật lộn qua bọn thây ma để đến Busan nơi trú ẩn cuối cùng. Tình yêu, tình phụ tử, sự sợ hãi, sự hy sinh… tất cả sẽ đưa người xem từ cảm xúc này đến cảm xúc khác.
Ngày không còn mẹ
In-gyu là một người đàn ông xấp xỉ 30 nhưng có trí tuệ của đứa trẻ lên 7. Mẹ của anh ấy đã dành 30 năm cuộc đời để chăm sóc cho cậu con trai thiểu năng. Một ngày nọ, mẹ của anh chàng nhận thấy mình không thể chăm sóc mãi cho con trai được. Ý nghĩ phải rời bỏ In-gyu khiến cho bà rất lo lắng, bà đã quyết định dạy con trai mình phải sống tự lập, bắt đầu từ những việc cá nhân.
Hành trình trưởng thành muộn của một người chậm phát triển trí đầy gian nan mang tới không ít tiếng cười và cả những giọt nước mắt dành cho khán giả.
Mẹ ơi đừng khóc
Phim kể về cuộc sống một nữ sinh cấp 3 Eun Ahvà mẹ của mình, sau khi bố mẹ ly hôn. Ở trường mới em đã thích một cậu bạn trai bị lưu ban.
Đến một ngày cô bé đã nhận lời đến gặp cậu bạn trai Jo Han mà không biết nguy hiểm đang rình rập mình.Ở trên sân thượng Eun Ah đã bị bạn trai và nhóm nam sinh trong trường thi nhau làm nhục, chúng còn quay phim uy hiếp và đe dọa cô bé phải im lặng nếu không sẽ phát tán đoạn phim. Từ ngày đó Eun Ah bị khủng hoảng tinh thần, dù gia đình đã nộp đơn kiện nhưng hung thủ được trắng án vì vẫn ở tuổi vị thành niên. Thêm vào đó danh tính của bị hại không những không được dấu kín mà còn bị rò rỉ ra bên ngoài. Quá uất ức, sợ hãi, mệt mỏi Eun Ah đã tự sát vào chính sinh nhật của mình. Trước khi chết, cô bé đã làm chiếc bánh kem có dòng chữ “Don’t cry, Mommy”.
Mất đi con gái, Yo Lim mẹ của Eun Ah quyết tâm tìm lại công lý cho con mình, và thề rằng những tên “mặt người dạ thú” đó sẽ phải trả giá. Người mẹ ấy đã tự thực thi công lý, cho dù pháp luật không làm được, bất chấp cả tính mạng của mình.
Việt Mỹ